Bài học làm kinh tế từ Game Online

Chép lại hồi ức về một thời chơi game online xa xưa, về một... con đường lên đỉnh.
__oOo__
Đam mê quyền lực (1)
Trong một stt gần đây, tôi kể tôi đã từng chơi game online, đã từng một thời say mê, và cũng đã từng một thời được xếp hàng… top of the tops.
Game vốn là ảo. Nhưng cái feeling trong game nó lại thật.
Câu chuyện chơi game của tôi khởi đầu cũng khá hài hước. Khi đó, tôi đã hơn 30 tuổi, đang làm quản trị trung cấp một công ty nước ngoài. Trước đó lâu lâu tôi cũng chơi game, nhưng chơi local trong máy desktop thôi, chưa từng chơi game online và chưa bao giờ nghiền game cả.
Một lần, mấy thằng em nhân viên của tôi vì ham game online mà quên lịch làm việc, làm hỏng việc, gây ra một số phiền toái nhỏ mà cả team chúng tôi mất thời gian khắc phục. Tôi điên lắm. Xử lý hậu quả công việc xong, tôi lôi mấy thằng em ra mắng té tát. Mắng tụi nó từ cả hai vai trò: vài trò của thằng anh lớn tuổi từng trải hơn với mấy thằng em và vai trò của một thằng sếp quản lý trực tiếp với đám nhân viên vi phạm kỷ luật. Một trong những nội dung chính mắng mỏ là: game online chỉ là một thứ vô bổ, có hại, đốt phí tuổi thanh xuân của mấy đứa thôi. Hãy để thời gian tập trung vô rất nhiều công việc hữu ích khác.
Mắng tụi nó đã đời, tôi về phòng làm việc riêng của mình và… vẫn còn giận. Tôi mở Internet, gõ từ khóa Game Online, click vô một link gần nhất. Một game quốc tế hồi đó cũng khá đình đám của nhà phát hành dịch vụ game hàng top five trên thế giới. Tôi sẽ không nói tên nhà phát hành hay tên game tôi chơi, vì thực sự hồi còn chơi game, tôi có rất nhiều bè bạn trong game, sống và chơi rất tốt với nhau. Và sau này tôi đã là thằng thẳng thừng… bỏ bạn mà đi, bỏ tất cả, rời đi không một lời từ biệt. Cho tới bây giờ, tôi vẫn cảm thấy đó là điều không tốt.
Quay lại thời điểm đó, thực ra lúc đó tôi chỉ định chơi thử một cái xem game online nó thế nào mà mấy thằng em nghiền tới mức như thế?
Tiếng Anh khá tốt, không có rào cản ngoại ngữ, tôi đọc hướng dẫn của nhà phát hành và nhanh chóng tạo lập một account. Tôi chơi thử vòng vòng, làm mấy nhiệm vụ cá nhân ban đầu vớ vẩn. Mấy le-vồ đầu lên vù vù. Tôi vẫn hời hợt lắm, chả thấy thú vị gì. Chả hơn gì mấy game vớ vẩn trong máy tính của tôi.
Tôi đang làm nhiệm vụ nghịch ngợm giết thời gian trong sở làm, bỗng nhiên có một gã player đột ngột tập kích từ phía sau tôi, chém tôi gãy cổ. Gã mạnh hơn tôi. Chém tôi xong, gã cười híc híc bỏ đi.
Tôi cũng không lấy làm giận dữ gì lắm, nhưng tôi tò mò mở thông tin cá nhân của gã ra. Rồi tôi tò mò đọc các loại hướng dẫn của nhà phát hành game. Và tôi phát hiện ra… chỉ cần tôi bỏ 0.5 USD, tôi có thể… bóp chết cái thằng ấy.
Thế là tôi lấy thẻ credit card, chà card 10 USD, vô trong game mua một ít đồ nâng cấp binh khí. Xong tôi… đi tìm cái thằng đó. Tôi chém chết nó. Rồi tôi cứ thấy nó ở đâu là tôi rượt. Nó thì cứ nhìn thấy tôi là bỏ chạy. Tôi hằm hằm đe dọa trên World Chat: “Thằng xxx, mày cứ ở lỳ trong thành đi. Đừng có mà thò mặt ra ngoài. Thò mặt ra ngoài, tao chém mày chết.”
Cảm giác của tôi lúc đấy rất đắc thắng.
Thời điểm đó, trong game tôi đơn thân độc mã, chơi tò mò cho vui, nạp thẻ chém thằng kia cho bõ ghét tội nó “cắn trộm” tôi, chứ nào có nghĩ gì sâu xa đâu chứ? Nhưng thằng kia là thành viên của một bang hội. Nó kéo bạn bè trong bang nó ra chém lại tôi. Rồi tôi liên tục bị chém, đi đâu cũng gặp kẻ thù. Tôi là game thủ mới, chiến lực yếu xìu, đánh sao lại mấy đứa chơi trước tôi cả tháng chứ. Thế là lúc chơi, cứ thấy cái tên cái bang hội khỉ gió đó trên đầu mấy đứa lang thang ngoài đường là tôi chạy trối chết. Nguyên cả một buổi chiều, lúc nào tôi cũng ru rú trong thành. Cứ thò mặt ra ngoài là có thằng rình sẵn, chém gãy cổ.
Tôi điên máu. Tôi phải tìm một bang hội để nương thân, để không bị chém sảng. Có một bang hội mới thành lập đang chiêu dụ thành viên. Tôi đăng ký gia nhập ngay bang hội đó. Và cái sự nghiệp chói sáng trong game của tôi bắt đầu như thế.
Đam mê quyền lực (2)
Kể tiếp chuyện tôi bắt đầu chơi game online. Ngày tôi bước vô cái bang hội đó, tôi bắt đầu có bạn trong bang, bắt đầu tìm hiểu game, và bắt đầu… ý thức được cái thân phận nhược tiểu của mình. Trong server này, tôi vô game chơi trễ hơn mọi người rất nhiều.
Tôi bắt đầu cày để tăng chiến lực.
Đồng ý muốn mạnh phải cày. Nhưng tôi không thể cày suốt đêm suốt ngày như những game thủ khác. Tôi còn công việc phải làm, còn gia đình vợ con phải quan tâm chăm sóc. Không cày nhiều được thì… mua. Vậy là tôi bắt đầu tính toán. Tôi tính xem thời gian tôi bỏ để cày lấy được một cái gì đó trong game so với thời gian bên ngoài tôi đi làm kiếm tiền mua nó như thế nào? Tôi thấy… bỏ tiền ra… rẻ chán. Rẻ hơn rất nhiều so với việc mình bỏ thời gian công sức ra cày. Thế là tôi bắt đầu… ném tiền mặt vô game. Chà credit bất tiện, tôi mò cách thanh toán qua paypal. Hồi đó chưa xài paypal bao giờ, nên paypal cũng phải mày mò tập xài đấy.
Những nhiệm vụ game bắt buộc người chơi phải làm thì tôi làm. Làm hào hứng nữa. Chơi mà. Những gì có thể mua được, tôi bỏ tiền mua tất. Không mua được, tôi… thuê người kiếm, trả công họ bằng những món đồ trong game mà họ không muốn bỏ tiền mặt ra mua. Tiết kiệm sức và thời gian hơn việc đi cày rất nhiều. Rất nhanh chóng, xoay xung quanh tôi luôn là một đống người… làm thuê. Và tôi cũng nhanh chóng trở thành một kẻ kha khá có… máu mặt trong server, dù rằng tôi còn xa mới đủ trình để leo lên hàng top. Tôi vô game sau khi server đã mở ra cả tháng, và những game thủ đứng top trong server họ bỏ tiền chơi nhiều hơn tôi nữa. Họ… đua top.
Tôi ném tiền vô trong game chỉ để thỏa mãn cái feeling lúc chơi game thôi. Không chơi thì thôi. Đã chơi… không thể yếu.
Tôi cũng trở thành một nhân vật được các bang hội khác câu kéo. Đại để, nhìn binh khí tôi mang trên người, ai cũng phải đánh giá đây là một nhân vật, tuy le-vồ hơi thấp, nhưng… rất có tương lai. Cho tới tận khi mở bang riêng người Việt, tôi không hề đổi bang, dù bang của tôi không phải là mạnh nhất. Còn cái thằng ngày mới vô game tôi hằn thù, suốt ngày đuổi giết đâm chém, tôi đã quên tuột nó tự lúc nào. Nó không còn ở đẳng cấp có thể so sánh với tôi. Sau này lúc nó rời game, tôi cũng không để ý và không biết. Khi đột nhiên nhớ, hỏi mọi người trong bang là thằng đó đâu, thì mọi người bảo nó đã bỏ game… cả tháng.
Tôi không đổi bang, vì cái bang này đã bảo vệ tôi ngay từ những ngày đầu vô game. Còn nữa, bang mạnh thì bang hội chiến thường được thưởng nhiều hơn, mà những game thủ chơi game bằng tiền như tôi, phần thưởng trong mỗi lần bang hội chiến… chả là cái gì cả. Tôi thấy… đầu quân sang bang mạnh chỉ vì phần thưởng, cảm giác giống như mấy thằng xu nịnh. Mà các bang hội mạnh nhất thì mấy gã cầm đầu thường kiêu căng hống hách lắm.
Một thời gian tôi chơi game, le-vồ nâng cấp dần dần. Chiến lực cũng lên theo. Chiến lực của tôi không địch lại đám đứng top of the server, nhưng luôn là đỉnh trong lớp le-vồ tôi đang đứng. Binh khí, quần áo, giày dép, trang sức, đồ chơi, thú nuôi của tôi luôn hạng nhất, không hề kém gì đám top. Mở bảng thông tin nhân vật của tôi ra, một màu đỏ ối tất cả các loại binh khí và một màu vàng rực lóa mắt chi chít các loại sao. Bùa, phù chú cứ khi chiến là tôi ném ra, không hề thương tiếc. Tiền mua bùa và phù chú tôi ném ra khi chiến đấu còn nhiều hơn tiền thưởng chiến thắng. Xài hoang như một thằng phá gia chi tử. Tôi chém gục những kẻ le-vồ cao hơn tôi 10->15 cấp là chuyện hết sức bình thường. Đơn giản là tôi toàn chơi… đồ xịn. Tôi xác định… chơi cho vui mà… tiếc làm quái gì chứ?
Thực ra mà nói, thời điểm đó, điểm hay là số tiền tôi ném vô game để chơi vẫn còn rẻ hơn chán so với chi phí tôi đi nhậu nhẹt bù khú bên ngoài với đám bạn bè hay đồng nghiệp. Điểm dở là… tôi cả một thời gian dài sau khi bắt đầu chơi game ít hẳn chuyện giao lưu với bạn bè ngoài cuộc sống. Nhậu nhẹt, cafe với bạn bè, tôi… toàn trốn.
Trong game, tôi giàu, nhưng tôi không bị ghét. Tôi không huyênh hoang hống hách trịnh thượng. Tôi sẵn sàng giúp người chơi khác trong game không cần báo đáp. Trong game thường kẻ mạnh mới có điều kiện và khả năng giúp đỡ kẻ yếu. Tôi không chỉ giúp anh em trong bang mà sẵn sàng giúp đỡ vô tư vô vụ lợi những người chơi khác ngoài bang, ở các bang hội khác. Công việc của bang tôi tận tình và trách nhiệm, không đặt việc đòi hỏi chia quyền lợi lên hàng đầu như tuyệt đại bộ phận người chơi bình thường khác khi tham gia một bang hội. Tôi luôn đóng góp tài nguyên xây dựng cơ sở hạ tầng bang nhiều hơn nghĩa vụ. Khi có xung đột trong bang, tôi thường là người đứng ra hòa giải thấu tình đạt lý. Cũng có thể một phần vì tôi lớn tuổi, trầm tính hơn anh em bang chúng khác. Nhưng một phần lớn hơn là những quyền lợi trong game đến từ bang hội như thế, với tôi, đều có thể… dùng tiền mua được. Tôi không cần tranh giành cấu xé.
Một chuyện khá buồn cười là tôi lấy tên vợ làm tên nick chính trong game. Vợ tôi tên Phương Anh. Trong cái game ấy, ở cái server ấy, nick PhuongAnh sau này đã một thời là một nick-name lừng lẫy, thống trị tuyệt đối, vô địch tuyệt đối trong các loại vô địch. Đánh cá nhân liên server, nick PhuongAnh cũng là một nick sừng sỏ, thường xuyên đứng top các vòng đấu cuối cùng. Đánh liên server ngang ngửa nick của tôi, ăn qua ăn lại, tính ra cũng chỉ… vài mạng. Lúc tôi rời game thì game đó còn chưa có bang hội chiến liên server. Sau này tôi có nghe nói có mục đó. Ngay từ hồi đó, mấy đứa chơi cùng người nước ngoài đã mò mò dịch online để dịch nick của tôi từ Tiếng Việt ra tiếng Anh. Tụi nó tra chữ Anh là Mr., còn chữ Phuong nó tra thành chữ Phú Ông, nghĩa là người đàn ông giàu có. Và trong game tôi có biệt hiệu Mr. Rich từ hồi đó. Vợ tôi có biết điều này không nhỉ?
Rồi tôi quen được vài mạng người Việt cùng chơi trong server ấy. Tụi tôi liên kết và đoàn kết với nhau, thành một thế lực nho nhỏ, dù ở bang phái khác nhau nhưng người ngoài ít nhiều kiềng mặt. Chính xác là có bốn mạng người Việt tất cả. Đều khá mạnh. Trong server ai cũng hiểu, đụng vô một trong bốn đứa tức là đụng cả bốn đứa. Bốn đứa tụi tôi, có ba nam, một nữ. Một mạng ở Mỹ, một mạng ở Đức, hai mạng ở Việt Nam nhưng ở hai thành phố cách xa nhau mút chỉ.
Bắt đầu có thực lực, có thế lực riêng, có thương hiệu uy tín cá nhân riêng, tụi tôi manh nha tư tưởng tách ra, lập bang hội mới, xác lập địa bàn cá nhân đám người Việt.
Lúc đó nhóm tụi tôi còn chưa có tham vọng nhất thống giang hồ.
Đam mê quyền lực (3)
Như đã kể ở phần trên, khi nhóm người Việt chúng tôi đã có thực lực nhất định, chúng tôi cân nhắc, làm một chút công tác lobby cho các anh em thân thiết khác rồi kéo ra cùng lập bang mới. Khi đã giàu mạnh rồi, việc bỏ tài nguyên xây dựng cơ sở hạ tầng cho một bang mới không kém cạnh gì bất cứ bang hội nào khác trong server là việc trong tầm tay, không cực nhọc vất vả như khi lập bang hồi server mới mở. Tụi tôi tự bỏ tài nguyên của mình xây bang, không cần anh em bang chúng đóng góp.
Chúng tôi lập bang mới, đặt tên là Fairy Dragon. Mọi người hỏi sao đặt tên ấy, chúng tôi bảo: “Mỗi người trong bang này, con trai đều là Dragon, con gái đều là Fairy.” Nói chuyện mị dân cho vui thôi, chứ thâm tâm tụi tôi vẫn nghĩ… bang này lập nên bởi nhóm người Việt, mà người Việt thì nên lấy… Rồng Tiên làm đại diện.
Lập bang mới, công việc và nghĩa vụ nhiều hơn rất nhiều so với hồi làm thành viên các bang hội khác, tự do tự tại. Tụi tôi phải phân công thời gian cày acc cho nhau để nhanh lên le-vồ, đặng còn cầm đầu bang chúng địch lại các bang hội khác. Tụi tôi phải nuôi một đống account phụ, đặt auto-clicker cày tự động, tăng nhanh tốc độ tăng chiến lực cho account chính. Lập bang hội mới, bắt buộc tụi tôi phải bước chân vô con đường… đua top.
Nói lại chuyện công ty của tôi. Lúc này tôi không còn la mắng mấy thằng em nhân viên vụ suốt ngày chơi game online nữa rồi. Tôi chỉ bảo… chơi gì thì chơi… tuyệt đối không được để ảnh hưởng tới công việc. Sau đó tôi còn xuống… xã giao với cậu nhân viên phòng kỹ thuật. Sau một hai lần đi nhậu và café với cậu kỹ thuật đó, bốn năm cái máy tính của phòng IT cấu hình mạnh trở thành máy tính… 24 giờ mỗi ngày… 07 ngày mỗi tuần… cày tiền auto-clicker các account phụ của nhóm tụi tôi. Và cậu kỹ thuật đó trở thành người cầm một accout phụ mạnh nhất của tôi, chơi phụ giúp tôi như một account chính trong bang.
Đã lập bang hội ra và ít nhiều có chút máu mặt, chuyện phát sinh tranh chấp với các bang đứng đầu server khác là chuyện không tránh khỏi. Nhất là bang tụi tôi và đám bang chúng đều hầu hết là anh em thân thuộc, chơi bang hội chiến là chơi hết mình, không như thành viên nhiều bang khác tham chiến với tư tưởng… ăn theo. Tụi tôi đánh nhiệt tình, không tiếc phù chú cá nhân, lại tuân thủ kỷ luật khi tham chiến. Vậy nên rất nhiều lần, bang chúng tôi đánh bại những bang tổng chiến lực và quân số đông hơn tụi tôi rất nhiều. Điều này làm anh em trong bang rất tự hào, nhưng lại khiến người cầm đầu các bang phái khác ngứa mắt.
Từ đó dẫn tới vụ… công khai khiêu chiến. Là khiêu chiến cá nhân giữa các bang chủ hoặc những người trong nhóm cầm đầu bang với nhóm tụi tôi. Sức chúng tôi về cá nhân từng account vẫn chưa lại bọn họ. Trong bốn đứa người Việt chúng tôi, tôi là lớn tuổi nhất, lại là người đứng đầu. Từ lúc lập bang hội chung, bốn đứa lúc này đã chơi chung account hết rồi. Tụi tôi quyết định dồn sức cho account PhuongAnh, quyết đua chiến lực… đứng top server.
Và phải nói rằng, game nào cũng thế, khi lên tới cấp cao, việc đua chiến lực cá nhân là việc cực kỳ tốn kém, cả về thời gian và tiền bạc. Và tôi chính thức bước chân vô con đường… đua top.
Đam mê quyền lực (4)
Dân chơi game tạm chia làm hai loại: dân chơi và dân cày. Dân chơi đại loại… giống như tôi hồi đầu… ném tiền vô game để có sức mạnh. Dân cày là dân suốt ngày cắm mặt vô máy tính, quên ăn quên ngủ, cày nhiều để có sức mạnh.
Khi bước vô cuộc đua top chiến lực cá nhân, tụi tôi đã kiêm cả hai loại dân rồi. Vừa dân chơi, vừa dân cày. Nghĩa là, vừa ném nhiều tiền vô game, vừa… cày suốt.
Ngoài dân chơi và dân cày, tôi còn kiêm cả… dân gian nữa.
Game đó là game server quốc tế, nói tiếng Anh. Nhưng tôi có lợi thế biết tiếng Trung Quốc, và công ty phát triển game nguồn gốc từ Trung Quốc. Game đã được chơi ở Trung Quốc Đại Lục từ trước rồi (chắc cũng vì thế mà trong game hầu như không có người Trung Quốc chơi). Tôi sục sạo các diễn đàn game Trung Quốc, chat chít cá nhân với các player gạo cội game này bên đó, rồi cuối cùng được tụi nó truyền cho một số tricks chơi tiết kiệm thời gian và sức lực. Áp dụng vô game server quốc tế, phiên bản quốc tế vẫn còn hữu dụng. Tức là lỗi game chưa được vá. Lập tức chiến lực nhóm tụi tôi tăng vọt.
Có tới mấy tricks hữu dụng lận. Tôi kể đại để một trick thế này. Ở le-vồ chiến lực cấp cao tụi tôi, game có một cái cave (tức cái động) quan trọng, vô đánh nhau trong đó phải phối hợp mấy người chơi, mấy loại class nhân vật, phải phát huy ưu điểm của từng loại class, lại phải phối hợp quen tay với nhau mới đánh thắng được tám chín con quái vật ở giữa để đi tới con quái vật cuối cùng, gọi là con boss. Một vòng bốn người giúp nhau đánh lộn như thế, đi cave hết xấp xỉ một tiếng rưỡi. Chiến lực yếu có khi hai ba tiếng chưa xong. Đám player Trung Quốc chỉ tôi cách… lách ra ngoài màn hình đồ họa của game. Khi mới vô giao diện màn hình cave, tại một số điểm đồ họa nhất định, bằng một số thủ thuật nhất định, chúng tôi có thể… lách ra… đi vòng ra… vượt hẳn ra ngoài màn hình đồ họa của game, tránh hết cả tám chín con quái vật ở giữa, đi thẳng tới vị trí con quái vật boss cuối cùng, lại… lách vô trong màn hình đồ họa của game, đánh thẳng con quái vật cuối và… lĩnh thưởng. Một vòng đi cave, tụi tôi hết chỉ khoảng 10 phút. Hầu như hiếm game thủ nào một ngày đi hết được năm lần đi cave mà game cho phép như thế. Vì tốn rất nhiều thời gian, còn phải hẹn nhau cho đủ loại class, chiến lực phải cao mới đi được, lại phải đi cùng team quen thuộc, phối hợp quen tay mới thắng được quái vật. Tụi tôi thì… đi năm lần trong vòng… một tiếng. Ngày nào cũng đi, và ngày nào cũng đi đủ năm vòng như thế.
Tốc độ gia tăng chiến lực của tôi giai đoạn này phải nói là kinh hoàng, thành đề tài bàn tán thường trực trong game. Tôi lần lượt công khai khiêu chiến, hạ gục hết cao thủ này tới cao thủ khác cầm đầu các bang phái khác trong server. Danh tiếng bang hội theo đó lên rần rần. Bang chúng mới xin về đầu quân tới tấp. Thực lực của bang càng ngày càng mạnh. Chớp mắt bang tụi tôi mới thành lập mà đã vượt mặt hàng loạt bang hội lâu đời khác, đạt thực lực hàng thứ hai, chỉ thua xấp xỉ chút xíu một bang đứng đầu. Mà bang này vốn đứng đầu từ hồi server mới mở, chưa từng có bang nào thay thế. Bang chủ bang này cũng là một cậu bé dân chơi có hạng, đứng đầu chiến lực server suốt bao lâu, và cũng… chưa từng ai thay thế được.
Cuộc chiến tranh giành ảnh hưởng trong game trở thành cuộc chiến tay đôi của hai bang phái.
Đam mê quyền lực (5)
Đối với tốc độ tăng chiến lực tới chóng mặt của tôi, một số cao thủ bang bên kia nghi ngờ tụi tôi chơi gian, report với ban điều hành game. Nhưng… chẳng tìm được bằng chứng. Huống hồ trước giờ những cao thủ trong game ghen tị với tôi và report tôi ấy, ai chẳng có quá khứ từng bị cảnh cáo treo nick vì chơi auto-clicker. Riêng tôi, do vô game muộn hơn họ, lại mãi sau này mới đua top, nên trước giờ chưa hề bị phốt. Tụi tôi không hề bị ảnh hưởng chuyện report chút nào hết. Chưa nói tới chuyện, nhóm tụi tôi là nhóm… trả tiền mua đồ trong game… kha khá.
Không nói tới sự máu lửa quyết tử như… huyết hải thâm cừu… của các trận bang hội chiến, công thành chiến giữa hai bang hội… chỉ nói những trận khẩu chiến của hai bên bang chúng trên kênh World Chat cũng có thật nhiều thật nhiều điều để nhớ. Bang chúng hai bang rời khỏi thành là sát phạt, chém giết nhau. Tập kích kho lương, thành quách cá nhân của nhau. Khiêu chiến cá nhân nhau liên tục trên world chat, area chat. Chém giết cá nhân. Chém giết tổ nhóm. Lại còn có các màn dân vận với các bang phái không liên quan, khiến thành viên các bang phái kia cũng chia nhau nhảy vào cuộc chiến.
Phải nói đây là thời kỳ sôi động nhất của game này, của server này, tính tới thời điểm ấy. Riêng cá nhân tôi, mặc dùng là nguyên nhân chính và rất hay là đề tài chung của các cuộc khẩu chiến, mạt sát lẫn nhau, nhưng tôi không bao giờ tham gia vào các cuộc khẩu chiến ấy.
Trong bang của tụi tôi, nhóm điều hành bang người Việt tụi tôi luôn cố gắng duy trì môi trường bang lành mạnh, công bằng, vui vẻ. Nhóm tụi tôi chân thành giúp đỡ bang chúng, không kênh kiệu, thực thi luật bang rõ ràng, và đặc biệt… không tư lợi. Phải nói rằng bang chúng tôi khác hẳn các bang khác, những người cầm đầu các bang khác luôn bóc lột bang chúng nhiều hơn, chia chác chiến quả bang hội chiến, chiến quả event bang hội rất không công bằng. Còn nhóm tụi tôi… ngay từ ngày đầu lập bang… luôn luôn… cho nhiều hơn nhận.
Bang chúng của tụi tôi… trải khắp các múi giờ trên trái đất. Cũng may bốn đứa tụi tôi cũng… khắp các múi giờ trên trái đất. Chúng tôi khai phát nhiệm vụ bang để bang chúng cùng kiếm tiền, hưởng lợi ích từ bang một cách rất công bằng, cố không để múi giờ nào chịu thiệt thòi hết. Bang chúng của tụi tôi cực kỳ kỷ luật, nghe lệnh tụi tôi răm rắp. Nói mọi người không tin, chứ bang chúng của tôi có những người tuổi đã gần bảy chục mà tôi nói câu nào cũng làm như câu đó là chân lý, tôi sai bất cứ cái gì cũng lon ton chạy đi làm cho bằng được. Lại còn có một cô gái bang chúng tính tình rất kỳ khôi, rất trẻ, rất xinh, ở Đông Âu, chat yahoo với tôi (hồi đó YM là phương tiện chat phổ thông nhất) hỏi tôi có muốn không, cô ấy cho coi… chat nude.
Mấy đứa người Việt chúng tôi nắm quyền lãnh đạo tối cao của bang, chia nhau trực bang, gần như 24/24, hệt như… Việt Nam và Cu-ba… chia nhau canh giữ… hòa bình thế giới (!)
Tôi kể một chuyện vui có thật thế này. Một lần vợ tôi giận tôi. Lý do là buổi tối… nhà tôi đột ngột mất điện, mà laptop của tôi không cắm sạc, còn có chút xíu pin. Tôi vừa khai mở và đang cầm trịch một event quan trọng của bang, anh em phải bỏ tiền ra, cộng với tiền của bang, mong kiếm và chia chiến quả. Tôi hoảng. Giờ mà tôi disconnect là hơn 60 mạng khắp nơi trên thế giới của cả bang sẽ xôi hỏng bỏng không nguyên mấy ngày cày cuốc. Tôi liền… ôm luôn laptop sang cái công ty gần nhà, gí vô tay ông bảo vệ 100k, bảo ổng… cho cắm nhờ sạc pin chừng 15 phút. Công ty ông này có máy nổ. Ông này tưởng tôi phải làm việc gấp nên sốt sắng giúp đỡ. Giúp xong, ổng phát hiện ra tôi… gấp gáp thế… vì chơi game. Ông ta choáng hay sao đấy, đem chuyện này… kể khắp xóm. Chuyện đến tai vợ. Vợ giận mấy ngày, bảo: “Nghiền game gì mà nghiền tới mức như thế? Để khắp hàng xóm người ta đàm tiếu. Thật là… xấu mặt.”
Nếu liên quan tới riêng một mình tôi, tôi bỏ ngay. Đâu có nghiền game tới mức thế chứ. Nhưng lúc ấy… nó là trách nhiệm… trước hơn 60 con người… đủ các màu da và ngôn ngữ... khắp nơi trên thế giới. Cả một bang hội cày cuốc suốt mấy ngày mới đủ tài nguyên để mở cái event này đấy. Những điều thế này… vợ làm sao hiểu được?
Rồi cũng đến một ngày tôi đã vượt qua tất cả các cao thủ khác trong game, chỉ còn dư lại có một người. Khi le-vồ của tôi đạt tới đỉnh cao nhất sau tái sinh nhân vật cũng là lúc tôi công khai khiêu chiến với kẻ đứng top server suốt từ ngày đầu tiên kể từ server khai mở.
Đam mê quyền lực (6)
Trận quyết chiến đỉnh cao của server giữa tôi và bang chủ bang hội đối thủ là trận quyết chiến cả server chờ đón. Chiến thư hai bên hạ trước đó cả tuần. Thông số, chỉ số kỹ thuật từng món binh khí, thú nuôi, thói quen và kỹ chiến thuật pvp của hai đứa tôi suốt tuần được game thủ trong cả server lôi ra mổ xẻ, phân tích, so sánh. Suốt ngày râm ran, cứ hệt như hồi xưa… Mike Tyson… đấu bảo vệ đai vô địch thế giới.
Chơi game đấu trực diện pvp thế này, để chiến thắng, ngoài chiến lực của account còn có kỹ thuật sử dụng điều khiển đòn thế nữa. Tuy nhiên, đã chơi tới trình độ chúng tôi như thế, tôi cho rằng kỹ thuật pvp của hai đứa chắc cũng… gần gần như nhau. Về chiến lực account thì tôi thua đối thủ một chút, chủ yếu là một số binh khí của tôi chưa kịp upgrade kịch kim như đối thủ. Các chỉ số của binh khí, đối thủ cũng đều hơn tôi một chút, vì gã chơi lâu hơn, renovate thành công binh khí nhiều lần hơn tôi. Về le-vồ thì tôi đã lên tới top, đã tái sinh, và đã lên top lại, hoàn toàn ngang đối thủ. Về thú nuôi, tôi mạnh hơn chút. Trong năm con thú nuôi tôi cầm trong tay, ba con công lực thuộc loại mạnh nhất server. Cả server chỉ có tổng cộng 25 con thú loại này, riêng mình tôi sở hữu ba con. Hai con kia, do tính chất phòng thủ và trợ lực chúc phúc nên tôi không xài được thú xịn, chứ không, không biết chừng tôi sở hữu luôn cả năm con thú xịn nhất đó. Nhưng kể cả hai con thú kia, tôi cũng xài loại xịn nhất, và luyện tới mức cao nhất trong dòng phòng thủ và trợ lực chúc phúc.
Tôi có nhiều thú nuôi ngon cũng một phần nhờ công của mấy anh em người Việt. Ngoài việc có chuẩn bị tài chính cho các event cho thú xịn, tụi tôi còn phải chia nhau rình event, canh giờ đập trứng, rồi còn phải chia nhau luyện thú nữa. Có thể nói giàn thú nuôi của tôi đúng là mạnh nhất server thời điểm đó thật.
Về class nhân vật, tuy khác nhau, nhưng đã lên tới đỉnh của đỉnh rồi thì ưu khuyết mỗi class không còn rõ rệt nữa.
Trước kia, tôi và đối thủ cũng thỉnh thoảng gặp nhau trong những trận bang hội chiến, có thắng có thua, nhưng thắng thua trong bang hội chiến không nói lên điều gì cả. Nó liên quan tới chiến thuật của mỗi bên, lại còn liên quan tới chuyện quần công, chuyện xa luân chiến, chuyện quấy rối giữ chân với các account mạnh, chuyện xài bùa chú cá nhân và chúc phúc bang, chuyện tính toán công thủ toàn bang, chuyện tính toán thế trận nhắm thắng hay nhắm hòa trong chiến thuật mỗi bên, và nhiều nhiều yếu tố nữa. Những account chủ lực mạnh nhất như tụi tôi lúc nào chẳng nằm trong vòng ngắm nghía và tính toán của đối phương, cũng nằm trong tính toán bảo vệ của anh em bang hội, không phải cứ muốn gặp nhau là gặp được.
Đối thủ tôi trước đó cũng nhiều lần khiêu chiến cá nhân, nhưng tôi không chấp nhận đấu. Tôi bảo: “Điên à? Level không cùng cấp, đồ điên mới nhận khiêu chiến cá nhân. Muốn đánh, chờ tao lên level đỉnh ngang mày đã, tao sẽ đánh.” Tôi không nhận đấu cá nhân như thế, cậu bé kia cay lắm, nhưng cũng chả biết thế nào, đành chỉ chờ tôi mà thôi. Còn chuyện câu ta la mắng mạt sát trên kênh World Chat, tôi chẳng thèm để ý.
Tôi cũng chẳng chuẩn bị gì nhiều cho cuộc chiến. Ở tới mức này, một tuần làm gì thêm nữa để tăng thực lực thì cũng chẳng làm được gì cả. Có tăng cũng chẳng tăng được bao nhiêu. Tôi tin đối thủ của tôi cũng thế. Bùa chú thì thằng nào cũng xài loại đỉnh nhất rồi, tính ra cũng bằng nhau. Trước trận đấu, tôi cho rằng xác xuất thắng thua của tôi với đối thủ là 50/50.
Tới lúc giao chiến, hai bên vô đấu trường đánh nhau trước sự chờ đợi kết quả của ước khoảng hơn 400 player bên ngoài. Hầu như những game thủ chơi trong server này tới lúc đó, nếu sắp xếp được thời gian, đều log on, chỉ để xem và chờ kết quả cuộc quyết đấu. Đương nhiên cũng không thể thiếu màn võ mồm của bang chúng hai bang hội.
Nói chung phần nhiều mọi người tin rằng tôi sẽ thua, vì tôi mới lên le-vồ đỉnh sau tái sinh chưa lâu, một số binh khí đồ chơi còn chưa nâng cấp kịp tới mức độ cực hạn như đối thủ. Mà đối thủ của tôi, danh tiếng suốt thời gian dài đã quá lâu. Cái bóng của cậu ta trong server quá lớn.
Trận chiến đó, tôi và đối thủ vừa vô đấu trường, không nói không rằng, lập tức lao vào nhau đâm chém.
Hai bên đánh liền năm trận. Và tôi… thắng liền năm trận.
Dân chúng bên ngoài nhìn kết quả hiển thị trên World Report, tất cả đều nín lặng không nói lên lời, kể cả bang chúng bang tôi. Danh vọng đối thủ của tôi trước giờ vốn quá lớn.
Tôi pm cho đối thủ, lịch sự hỏi đối thủ muốn đấu nữa không? Gã bảo không. Gã bảo gã thua rồi. Gã tự nhiên bảo gã sẽ lập tức quit game. Tôi còn chưa kịp can thì gã đã log out, để lại tôi một mình cô độc đứng giữa đấu trường.
Quả thật gã này ngay sau đó quit game thật. Gã xóa account luôn. Tên của gã ngay sau trận chiến lập tức biến mất khỏi danh sách game. Các bảng top game trước giờ gã vẫn bá chủ, tôi đứng thứ hai, giờ tuyệt không còn bóng dáng gã.
Điều tệ hơn là cái bang hội gã dày công vun đắp và luôn đứng top trong server suốt hai năm chỉ trong một ngày hôm ấy đã náo loạn rồi tan rã. Bang chủ bỏ game. Bang chúng rời bang. Chỉ một số rất nhỏ gia nhập bang hội của tôi thôi. Phần lớn gia nhập các bang hội khác. Còn lèo tèo chừng chục mạng thành viên cố cựu trung thành không muốn rời bang là ở lại, và thực lực của đệ nhất bang một thời lập tức rơi xuống hạng sáu hạng bảy.
Sự thật là sau khi đối thủ của tôi bỏ game, xóa account, rất nhiều người luyến tiếc gã. Cầm đầu một bang hội đệ nhất suốt hai năm, cậu bé ấy cũng là một game thủ rất có cá tính, khá hào sảng nghĩa khí và rất có bản lãnh thu phục quần hùng.
Bang Fairy Dragon của chúng tôi ngay sau đó mặc nhiên chễm chệ ngôi đệ nhất bang. Và tôi mặc nhiên chiếm ngôi đệ nhất cao thủ, top of the server.
Tôi có vui không? Câu trả lời là không.
Cậu bé bang chủ bị tôi đánh bại và rời game kia, trước rất hay công khai chửi mắng mạt sát tôi nơi công cộng. Cậu ta la mắng rằng tôi chơi game không trung thực, rằng nhóm tụi tôi… play unfair and dirty. Có lẽ cậu ta đoán biết tụi tôi xài trick, mà chỉ là không biết tụi tôi xài trick gì và không có bằng chứng. Còn tôi thì luôn luôn không thèm để ý, chỉ cố gắng bằng đủ mọi cách thật nhanh làm mạnh chính bản thân mình. Nhưng những lúc như thế, chính cậu ta, và đệ nhất bang hội của cậu ta, lại là mục tiêu tôi phấn đấu.
Sau khi hạ bệ cậu bé và bang hội của cậu bé, đạt ngôi đệ nhất nhân của server, tôi tự nhiên thấy… chán. Không biết đi đâu, không biết làm gì, không biết nhắm tới mục đích gì trong cái game này nữa. Cả một tháng trời, tôi log on vô game cho có lệ, chả còn hứng thú gì nữa.
Chả phải mình tôi. Nhóm ba đứa người Việt kia tự nhiên cũng bắt đầu chán. Chơi game không còn mục tiêu phấn đấu thì mất động lực.
Tụi tôi không muốn chịu trách nhiệm nên chọn mấy anh em trung thành từ đầu, chiến lực mạnh, giao lại quyền bang chủ và các loại quyền điều hành linh tinh của bang cho họ, cả đám xuống làm bang chúng bình thường. Nhưng tiếng nói của tụi tôi vẫn thực lớn, và chiến lực vẫn còn thực mạnh.
Mấy đứa người Việt kia tập trung nâng cấp nốt ở mức đỉnh cao cuối cùng một số binh khí của account PhuongAnh của tôi, rồi mang đi đấu cá nhân liên server. Thành tích cũng tốt lắm, hầu như lần nào cũng lọt vô top bốn năm account mạnh nhất liên server, và không ít lần đạt ngôi đầu bảng.
Nhưng tôi nhìn mấy cái kết quả đó rất là hời hợt. Tôi hầu như chả buồn chú ý.
Một lần, khoảng một tháng sau trận thư hùng quyết đấu nọ, có một account mới tạo, lạ hoắc, pm cho tôi, hỏi tôi có phải là user chính chủ của account PhuongAnh không? Tôi bảo phải. Cậu ta lại hỏi tôi có phải là Mr. Rich, là người quyết đấu bữa nọ không? Tôi đáp phải. Cậu ta bảo cậu ta là đối thủ bại trận trong trận quyết đấu đó.
Bang chủ đệ nhất bang một thời, đệ nhất cao thủ suốt một thời bị tôi hạ bệ, đã chủ động liên lạc lại với tôi. Lần đầu tiên kể từ khi biết nhau, hai đứa tôi, hai kẻ tử thù của nhau suốt một thời gian dài, đã có một cuộc nói chuyện thật dài, thật lâu, thật chân tình và thẳng thắn.
Đam mê quyền lực (7)
Bang chủ đệ nhất bang một thời, đệ nhất cao thủ suốt một thời bị tôi hạ bệ, đã chủ động liên lạc lại với tôi.
Nội dung chat chít qua lại cũng lâu lắm. Đại để cậu ta bảo, sau trận thua đó, cậu ta cực kỳ kích động. Cậu ta quit game, rồi trong lúc nóng giận xóa luôn tài khoản trong game. Bao nhiêu tài sản, tiền bạc, binh khí, thú cưng quý giá đều theo đó bị xóa sạch. Rồi cậu ta bảo lúc ấy cậu ta thấy trời đất như sụp đổ, cuộc sống như bị tàn phá, thậm chí… chán nản tới mức không muốn sống nữa. Một tháng sau đó trôi qua, cậu ta đột nhiên chợt thấy… game chả có gì quan trọng. Hóa ra cuộc sống có quá nhiều thứ vui hơn, hay hơn, hạnh phúc hơn game. Cậu ta bảo cậu ta tạo account mới, log on vô game, chỉ để tìm tôi và nói với tôi hai điều. Một là cậu ta xin lỗi những ngôn ngữ không được lịch sự hồi trước lúc đấu đá nhau, cậu ta đã dành cho tôi. Cậu ta nghĩ lại và thấy điểm đó cậu ấy không đúng với tôi. Hai là, cậu ta cám ơn tôi, vì tôi đã giúp… mang cậu ta trở lại cuộc đời thực.
Trong cuộc nói chuyện thật dài ấy, cậu ta không hề hỏi tôi chút nào về những tricks tôi áp dụng để thần tốc tăng chiến lực kể từ khi tôi bước chân vô đường đua top như thế. Tôi khẳng định, nếu cậu ta hỏi, tôi sẽ trả lời không giấu giếm. Cùng dân cao thủ với nhau, cùng muốn quit game, chả việc gì phải giấu.
Tôi lại bảo cậu ta đại loại rằng, ngay từ lúc cậu ta rời đi và cái bang hội của cậu ta tan rã, tôi đã chán game rồi. Ngày xưa cậu ta là mục tiêu phấn đấu và vượt qua của tôi. Khi vượt qua rồi, tôi chả còn mục tiêu nào khác nữa. Và tôi cũng cám ơn cậu ta đã vô tình nhắc nhở tôi khi nói cái câu: “You’ve helped bring me back to my real life.” Tôi bảo, từ mai tôi cũng sẽ trở lại cuộc sống đời thực của tôi, không quay lại chơi game nữa.
Tôi nói lời và đã giữ lời. Tôi không thể xóa account PhuongAnh, vì sự thành công rực rỡ của account này không phải công sức và tiền bạc của chỉ mình tôi. Là của cả nhóm bạn bè người Việt của tôi nữa. Tôi lặng lẽ rời game, không một chút luyến tiếc, không một câu say good bye với vô số người quen biết trong game suốt hai năm, kể cả team người Việt thân thiết ấy. Tôi đổi số điện thoại, bỏ không xài email cũ, vì email này cũng đã chia sẻ với team người Việt.
Đơn giản là tôi lặng lẽ biến mất khỏi cái thế giới một thời tôi đã cào lên bao sóng gió ấy.
Tôi không ân hận thời gian và tiền bạc suốt hai năm tôi đã bỏ vô game. Dù là game ảo, nó đã cho tôi rất nhiều cảm xúc thực, hỉ nộ ái ố, không gì không có. Nó cho tôi thấy đủ loại bộ mặt, đủ loại tính cách con người. Tốt có, xấu có, ti tiện dối trá có, cao thượng vị tha có, trơ trẽn thật có, đạo đức giả có, lừa đảo có, hy sinh có…. Nó cũng cho tôi tiếp xúc và hiểu biết thêm tính cách dân tộc của rất nhiều những con người tới từ những vùng đất khác, từ những văn hóa khác.
Và… ít nhất đã một lần… nó cho tôi cái cảm giác… đứng trên… đỉnh cao quyền lực. Một thế giới ảo. Nhưng một cảm giác thực.
Hóa ra, cái cảm giác đứng trên đỉnh cao quyền lực nó… vô vị như thế.
Cũng từ hồi đó, tôi không còn quay lại chơi game gì nữa, dù vẫn lâu lâu theo dõi tin tức các diễn đàn game thủ.
Tôi cũng không bao giờ nữa lên án bất cứ người nào… lỡ mắc bệnh… nghiền game online. Nhưng thú thực, với tư cách của một người đã từng là người trong cuộc, cũng với tư cách một người đã từng đứng trên đỉnh của đỉnh trong game mà không phải ai cũng có được, nếu cho tôi được phép nói một lời khuyên, tôi vẫn khuyên họ đừng nên chơi game online theo kiểu... nghiền game. Chơi game như thế… vẫn quả là… vô vị.
SG 05/12/2015

Comments

Popular posts from this blog

CUỘC ĐỜI CON NGƯỜI RỐT CUỘC THEO ĐUỔI ĐIỀU GÌ?

Trên đường băng Sưu tầm Bài của Dượng Tony.

Lấp liếm và mỏi miệng